Chim sẻ? Cung Khanh ngẩn ra, lòng lo ngay ngáy, nhưng cứng rắn khẳng định: “Tráng sĩ không phải chim sẻ, là anh hùng.”
“Cô nương tin tưởng ta như vậy sao.”
“Xin tráng sĩ thả thiếp, thiếp sẽ hậu tạ tráng sĩ.”
Hắn cười: “Ta không thiếu tiền.”
Không muốn tiền, vậy ngươi muốn thế nào?
Cung Khanh càng thêm căng thẳng, thái độ lại càng thêm chân thành, “Tráng sĩ chỉ cần lên tiếng, nếu thiếp làm được nhất định dốc hết sức lực, chỉcần tráng sĩ thả thiếp về nhà.”
Hắn lại dùng ngón tay cuốn tóc nàng thêm mấy vòng, “Vậy muốn nàng lấy thân báo đáp, được không?”
Tráng sĩ có cần vạch áo cho người xem lưng thế không, yêu cầu vô lễ đấy đồng ý sao được, Cung Khanh quẫn bách không nói lời nào.
“Không phải kịch đều diễn, anh hùng cứu mỹ nhân, mỹ nhân lấy thân báo đáp,chẳng lẽ đều là gạt người sao?” Hắn cố ý ra vẻ thất vọng, tay vẫn khôngngừng cuốn lấy tóc nàng.
Cung Khanh bị phong cách nửa chính nửa tà của hắn làm cho căng thẳng. Theotình hình này, khả năng vị tráng sĩ này là “chim sẻ” cũng rất lớn. Phậttổ phù hộ, cho hắn là người tốt đi.
Dưới sự cầu khẩn của Cung Khanh, tráng sĩ rốt cục buông tha tóc nàng, tiếp tục tháo dây thừng trói tay chân nàng.
Cung Khanh được tự do liền định đứng dậy cúi người tạ ơn.
Dược lực vẫn chưa tan hết, nàng lại bị trói hồi lâu, mắt hoa mày choáng, ngã thẳng vào người hắn.
Hắn duỗi tay đỡ nàng, tiện thể ôm nàng vào ngực, cười nhẹ: “Cổ áo cô nương bị mở kìa.”
Nhào vào lòng hắn đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nhan-kho-ga/147290/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.