Hương thơm kỳ lạ tỏa khắp căn phòng nhỏ, mùi thơm nồng đậm như đến từ khắp nơi, nhưng thực tế lại chỉ tỏa ra từ một đóa linh chi màu tím cao chừng một thước.
Linh Lệ biến mất bảy năm bỗng nhiên xuất hiện đã làm cho Thu Định Khang và Lan Khanh kinh hoàng không yên, mà hắn mang đến đóa linh chi tím có mùi thơm là lạ càng làm họ ngạc nhiên cứng lưỡi, khi họ dự cảm được đóa linh chi tím quý giá đó thật sự là linh dược cứu mạng Phiến Ngôn, thì tất cả lo sợ nghi hoặc hay bất an lập tức được vui mừng thay thế.
Nhưng Phiến Ngôn căn bản không buồn liếc đóa linh chi ấy, ánh mắt nàng dồn cả trên người Linh Lệ, ngây ngốc ngóng nhìn hắn.
“Thân thể ngươi ấm áp, ngươi thật sự đã trở lại……” Nàng thở dồn dập, sợ run không thể ngăn chặn. Vốn tưởng lần này thấy Linh Lệ chỉ là ảo ảnh, không ngờ nàng có thể chạm đến thân thể ấm áp của hắn, hắn không hề biến mất rời đi, mà ở bên cạnh nàng cho nàng ôm ấp, dựa vào.
Linh Lệ đau lòng nhìn thần sắc nhợt nhạt, thân thể gầy yếu của nàng, bảy năm trôi đi nàng đã lớn lên trở thành một cô gái cực kỳ xinh đẹp, nhưng bộ dáng của nàng còn gầy yếu hơn nhiều so với lúc hắn rời đi.
“Ta trở về quá muộn, không dự được sinh nhật của nàng, nhất định nàng trách ta lắm đúng không?” Lần này chia lìa, đối với Linh Lệ chỉ là bảy ngày ngắn ngủi, nhưng đối với Phiến Ngôn lại là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nhan-gap-ho/3078138/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.