- Bạn vào nhà đi!
Đã nói trước với cha mẹ nên ông bà Úc rất nhiệt tình chuẩn bị phòng chohắn. Đáp lại sự tận tình đó, Thiệu Khải Đăng đóng vai một kẻ hiền lànhngoan ngoãn rất đạt. Tuy nhiên, tất cả đều là “thó” từ phim truyền hìnhnên khi đem áp dụng ngoài đời thực, không nói ra, nhưng đúng là có chútkhó coi:
- Cháu chào “bá mẫu”
- Cháu chào bá bá…
Ông bà Úc cũng mỉm cười. Ông Úc hồn hậu:
- Cháu mệt thì cứ nằm nghỉ nhé…
Thạch Tiên đã vào trong. Khi trở ra, trên vai cô là một chiếc ba lô nhỏ:
- Thưa ba mẹ… Con đi học.
- Ừ. Con đi đi. Trưa nhớ ăn nhiều cơm nhé!
- Dạ.
- Úc, bạn đi học à?
- Ừ. Mình có nhờ mẹ pha sữa và nấu cháo cho bạn ăn rồi. Bye nha!
Gương mặt Thiệu Khải Đăng ỉu xìu. Vốn là muốn người ngọc ở bên mình lâu hơnnhưng nàng lại bỏ mình nằm một xó với ông bà già. Haiz, chuyện đời thậtra vô thường, không phải muốn là được.
- Rầm!
Thiệu Khải Đăng đang nằm cũng phải bật người dậy. Tiếng động? Người ngọc mới đi ra đằng trước thôi mà.
- Tiểu Tiên…
Trước mắt hắn là cảnh cánh cửa kính bị đổ nát. Thạch Tiên đang cắm cúi lấy đồ gom mảnh vụn. Trên gương mặt xinh đẹp là nỗi uất ức, môi mím chặt:
- Con… con có sao không? Thạch…
Lại thêm một cái rầm nữa. Vật gì đó xuyên qua lớp cửa gỗ, ghim vào vách tường trước nhà.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nhan-da/3018126/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.