Sáng sớm hôm sau Thạch Dũng lên đường tới chùa Miếu Thần, Lão Khổng nói rằng đi tìm Vương Dã có chút chuyện, còn Cảnh Vân thì đi tìm Tú Linh.
"Ngươi hình như bị ốm?" Cảnh Vân thấy quầng mắt của Tú Linh liền hỏi thăm.
"Không phải ta vì để liên lạc với những người còn lại nên đã tốn không ít sức lực." Tú Linh đáp sau ấy ăn đồ ăn mà Cảnh Vân chuẩn bị cho, đây là yêu cầu đặc biệt của nàng ta với Cảnh Vân, thứ đồ ăn cũng rất đặc biệt chỉ ăn thịt thỏ, rau muối cùng cơm tuyệt đối không ăn thứ khác.
"Vậy những người còn lại bao giờ thì xuất hiện?" Cảnh Vân ngồi bên cạnh uống trà.
"Có lẽ là ngày mai." Tú Linh tính toán.
"Đúng rồi ta có chuyện muốn thỉnh giáo." Cảnh Vân sớm nay đã nhận được thư của Hoắc Uy Thần nàng liền muốn hỏi Tú Linh chuyện mèo đen.
"Ở Kinh Thành có một người sau khi tham gia một bữa tiệc đã hóa điên sau đó liền hôn mê đại phu nói cơ thể khỏe mạnh bình thường nhưng lại không thể tỉnh lại, dạo gần đây còn luôn có một con mèo đen đến quấy nhiễu, con mèo liệu có liễn quan đến hắn ta?" Cảnh Vân cố gắng biến thành một câu chuyện tự nhiên hết mức.
Tú Linh không ngốc đến mức không nhận ra Cảnh Vân không muốn nói đến thân phận người kia nhưng việc người kia gặp phải là do Tú Lang gây ra nên cần nàng ta giúp đỡ: "Cái này ta chưa rõ phải gặp trực tiếp mới biết được, nhưng mèo đen đôi khi vừa là họa vừa là phúc, chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nhan-bach-nien-nan-ngo/976074/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.