Ngày hôm sau Hoắc Uy Thần cho tiểu Thất đi điều tra hành tung của đám người buôn đồ cổ, Tiểu Bát đi điều tra thôn lạ kia, còn riêng hắn sẽ tự mình điều tra quan phủ.
Cảnh Vân không còn tiếp tục nhúng tay nữa vì giờ nàng đâu có quyền làm chuyện đó thế là nàng bèn xuống phố tìm mua vài đồ cho Bình Nhu rồi cùng A Kiệt đưa hắn đến một nhà đã tìm trước ấy
"Ngươi sau này sẽ không giống như trước nữa, ngươi sẽ trở thành người của một phủ toàn người xa lạ, việc họ có tôn trọng ngươi hay không, còn dựa vào cách hành xử của ngươi nữa, ta vốn không thể đem theo ngươi bên mình, vận mệnh ta của ngày mai như thế nào ta còn chưa thấy rõ đem theo ngươi chính là đánh cược, người ta hay nói hãy tự nắm bắt lấy vận mệnh của mình nhưng đôi khi người ta quên mất những biến cố có thể xảy ra, vì thế với câu nói ấy ngươi chỉ cần tin một nửa là được rồi, cứ sống cho tốt cố gắng hết mức nắm được phân nửa vận mệnh." Cảnh Vân dặn dò Bình Nhu trước khi từ biệt.
"Ta sẽ cố gắng." Bình Nhu nhìn Cảnh Vân rất quả quyết.
"Ngươi có hiểu những lời ta nói không?" Cảnh Vân nhìn thật sâu vào mắt Bình Nhu.
"Ta...bây giờ tuy chưa hiểu nhưng sẽ luôn ghi nhớ rồi sẽ có ngày hiểu được." Bình Nhu hơi ngập ngừng trả lời, vì đối với hắn đúng là những lời Cảnh Vân nói khá khó hiểu.
"Một lời nữa ngươi cần phải nhớ, quá khứ đừng để nó khống chế ngươi, mà chính phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nhan-bach-nien-nan-ngo/976031/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.