Vương gia sợ hãi rụt rè trở về nhà, ở lại trong thư phòng mà đợi rồi tự sinh khí với chính mình, đã bị Hoàng Thượng giữ lại, ở trong cung một đêm không về, lại còn bị bắt đáp ứng một cuộc hôn nhân như vậy, mỹ nhân khẳng định sẽ lại tức giận, hắn vội vã đi vòng quanh bình phong xoay tới xoay lui, tóc đều bị kéo rớt xuống mấy dúm.
Quản gia gõ cửa tiến vào, nhìn Vương gia đang tự ngược, buông xuống một đĩa thủy tinh đựng nho, nghĩ nghĩ, sau đó hỏi:
“Vương gia chính là buồn rầu vì mỹ nhân?”
Vương gia u buồn nhìn hắn, thở dài: "Bổn vương biết, bổn vương như vậy là không tốt."
Quản gia cũng thực u buồn:
"Mỹ nhân ngày ngày cùng Vương gia làm bạn, đối với bên ngoài cũng chưa có danh phận …… Lại cứ như vậy……"
Vương gia: "Ta thật đúng là hỗn đản…… Là ta phụ hắn."
Quản gia khẽ vuốt vai hắn:
"Năm đó lúc Vương gia xuyên chọc thủng đáy quần, cũng chưa từng gặp phải cảnh ngộ như thế này đi."
Vương gia:
" Là bổn vương suy nghĩ không chu toàn."
Quản gia nói:
"Vương gia ngài nghĩ như thế nào?"
Vương gia cũng giơ hai ngón tay chỉ lên trời:
" Ngô Tư Mộ hắn! Bổn vương nguyện ý cùng hoàng huynh làm cho thấy tấm lòng chân thành của ta!"
Quản gia than nhẹ:
"Chỉ là mỹ nhân đi mất rồi.... "
Vương gia ồn ào:
"Ta muốn từ hôn —— ngươi nói cái gì?!!"
Quản gia dùng ánh mắt hiền lành đầy yêu thương với đứa trẻ thiểu năng trí tuệ nhìn hắn, từ nhỏ đến lớn hắn vẫn là một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nhan-am-ap/135623/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.