Ngày ấy Vương gia lâm triều, sau đó bị Hoàng Thượng giữ lại, hắn cũng không nghĩ nhiều, ngày thường Hoàng Thượng giữ hắn lại đại đa số là vì cho hắn vài thứ tốt hơn, hoặc là cống phẩm hiếm lạ, tỷ như con mèo Ba Tư kia.
Vương gia đi đến Ngự Hoa Viên, Hoàng Thượng ngồi xổm ở mép hồ nước cho cá ăn, ông anh già của Vương gia tuấn mỹ phong lưu lớn lên cũng đẹp, khóe mắt giương lên, thái dương phi tà, còn có chòm râu cá trê rất cá tính. Bọn thái giám xa xa đứng dưới mái hiên mắt trông mong mà nhìn Vương gia, sợ hắn mưu quyền soán vị.
Vương gia: "Hoàng huynh, có chuyện gì a?."
Hoàng thượng nói một cách thấm thía: "Đệ a, không phải hoàng huynh bức ngươi. Ngươi cũng già đầu rồi, không thể quản nổi việc mỹ nhân kia sinh hoạt ở quý phủ của ngươi đâu nhỉ? Quản lý nhà của ngươi, cũng không thể để cho người ta nói ra nói vào, rằng vương phủ bị một người không có thân phận "tu hú chiếm tổ" đi?"
Vương gia: "Ca, người ta là thiết kế sư đầu bảng của "Ngọc Y Lâu"!"
Vương gia uy vũ sửa lại cho đúng, mặt còn có chút đỏ, nghĩ đến việc cùng mỹ nhân tằng tịu với nhau có vẻ quá đồi phong bại tục, làm cho hoàng huynh cảm thấy quá hoang đường đến áp chế.
Hoàng Thượng hận rèn sắt không thành thép trừng hắn: "Một tên thợ may nhỏ lại có thể khiến cho ngươi thần hồn điên đảo! Mộng tưởng của ngươi đâu? Lúc trước cái chí hướng to lớn của ngươi, làm một tên " vạn bụi hoa trung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nhan-am-ap/135622/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.