Tống Tiềm cảm thấy Tiểu Ngọc thật sự rất kỳ quái.
Từ sau khi hắn đi thi trở về, trước kia mỗi ngày Tiểu Ngọc đều chạy ra ngoài bây giờ lại rất ít ra cửa, mỗi ngày đều ở nhà với hắn, hắn bảo gì làm nấy, hỏi nàng làm sao cũng không nói.
Còn có Mĩ Ngọc phường và Mĩ Vị cư làm ăn tốt, cũng chỉ ở nhà xem sổ sách mà thôi, không đến cửa hàng coi sóc. Nếu có chuyện quan trọng cần giải quyết, nàng bảo người mời La chưởng quầy, Phương chưởng quầy tới nhà bàn bạc.
Hơn nữa Tống Tiềm còn nghe Tiểu Ngọc mơ hồ nhắc tới, nói muốn từ từ chuyển giao công việc trong tay, nàng chỉ để ý tổng quát là được rồi, những chuyện nhỏ thì để người bên dưới phụ trách, nàng sẽ ở nhà cùng hắn.
Tiểu Ngọc thậm chí còn nói với hắn: “Thiên Thành, chúng ta sinh một đứa con được không?”
Câu nói chấn động này phát ra từ miệng Tiểu Ngọc, Tống Tiềm vốn nên vui sướng mới phải, nhưng bây giờ hắn chỉ cảm thấy thật quái lạ.
Tiểu Ngọc không phải là bị thứ gì không sạch sẽ ám rồi chứ?
Cho nên sáng sớm hôm nay, Tống Tiềm kéo Tiểu Ngọc tới miếu thắp hương. Đương nhiên, hắn sẽ không nói là muốn trừ tà cho nàng, mà nói: “Nếu đã thi xong, không đi cầu xin Phật tổ, cũng không thích hợp lắm.”
Tiểu Ngọc đang có trăm mối ngổn ngang, nghĩ rằng -- cũng tốt, đi bái Phật cầu cho cái tâm bình an đi. Trước lúc xuyên qua Tiểu Ngọc là một người vô thần, nhưng sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-ngoc-thien-thanh/2765118/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.