Tiểu Ngọc lúc này cũng nhìn ra hai nam nhân này không giống với nam tử bình thường, làm gì có nam nhân nào nói chuyện còn dùng tay chỉ kiểu đó? Cũng quá... nhỏ nhắn rồi?
Nàng nhìn Thích Thăng, Thích Thăng dùng ánh mắt trả lời nghi vấn của nàng.
Không thể nào, thật sự giống như nàng nghĩ, là thái giám?
Hai thái giám kia có thái độ rất tự nhiên, không để ý ánh mắt người khác nhìn mình. Bọn họ nói rõ mình là người trong cung ra ngoài mua đồ. Sau khi vương thất dời về phía nam, chi phí hoàng thất cũng giảm mạnh, lúc đầu thậm chí trong cung có rất nhiều quạ đen. Triệu Cấu vội vàng chạy ngược chạy xuôi trốn tránh, làm gì có thời gian sửa chữa cung điện? Ông còn chạy ra biển tránh né vài năm nữa!
Hoàng thất ngày nay tất nhiên không giống xưa, cống phẩm tăng nhiều, nhưng cũng có rất nhiều thứ không chú ý tới, ngay cả những đồ dùng hằng ngày của hậu cung cũng là ra bên ngoài mua. Hai thái giám này chính là người ra ngoài chọn mua đồ.
Hai người mở miệng nói mua mười bình Oánh Bạch sương và mấy chục hộp son phấn các loại, chỉ là "Đào hoa ân" mua hai mươi hộp. Mối làm ăn lớn nha!
Bình thường nếu có mối lớn như vậy tới cửa, Tiểu Ngọc nhất định mừng như điên. Nhưng hôm nay nàng tâm sự ngổn ngang, tinh thần không tốt, đành phải bảo Thủy Thanh Vân tiếp đón khách hàng, nàng lẳng lặng đứng đó suy nghĩ chuyện của mình, cũng không nghĩ tại sao những người trong cung lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-ngoc-thien-thanh/2765117/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.