Thừa dịp trong sảnh không người, Chu tẩu đưa qua điểm tâm nói: “Phu nhân và tiểu thư bảo chúng ta mang chút điểm tâm đến thăm ngươi.”
Tiểu Ngọc nhận lấy, mở ra, đều là những điểm tâm chưa từng thấy qua, nghe chỉ biết là đồ ngọt. Nàng rất thích đồ ngọt, nhưng đến đây đã lâu, đúng là chưa từng được ăn, không khỏi cười nói: “Cảm ơn nha, thay ta thăm hỏi phu nhân và tiểu thư.”
Trong lòng này không có chút hảo cảm nào với chủ nhân nhà này, nhưng phải có cấp bậc lễ nghĩa cần thiết, nàng cũng không nhỏ mọn như vậy.
Hinh Nhi lại nhịn không được nhỏ giọng hỏi: “Tỷ tỷ, người kia...... Bệnh thế nào?”
Tiểu Ngọc biết Hinh Nhi là quan tâm nàng, liền vỗ vỗ bàn tay nhỏ bé của Hinh Nhi nói: “Cô nương ngốc, lão gia nhà ta không có bệnh nặng gì cả, đều là bên ngoài đồn thổi, bất quá là trên người nổi vài mụn mủ thôi. Bây giờ cũng có chuyển biến tốt, qua mấy ngày nữa, sẽ không còn gì đáng ngại.”
Chu tẩu cũng len lén hỏi: “Không phải bệnh hủi?”
Tiểu Ngọc nén lại xúc động muốn trợn mắt, bản tính của phụ nữ là bà tám, quả nhiên xưa nay như nhau mà.
“Không phải không phải, chỉ là nổi mụn mà thôi.” Tiểu Ngọc phất tay cười.
Hinh Nhi cắn cắn môi dưới, rốt cục vẫn hỏi một câu: “Tỷ tỷ, hắn...... Đối với tỷ tốt không?”
“A? Nga, rất tốt, tính tình rất hợp nhau......” Tiểu Ngọc lại bị Hinh Nhi làm cảm động. Hinh Nhi là thật tình quan tâm nàng như người thân,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-ngoc-thien-thanh/2764957/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.