Tống gia là một khu nhà ba gian, tuy rằng giờ đây gia đạo lụi bại , nhưng nhà cửa vẫn còn tươm tất, đây là nhà tổ mà năm xưa thái tổ phụ của Tống Tiềm xây dựng.
Sáng tinh mơ, Tống gia yên tĩnh đã lâu cũng có chút hơi người, bọn hạ nhân Mục gia mang hương án đến nhà chính, xếp đặt thức ăn, rau dưa và trái cây, rượu trắng, ly trà, đôi đũa. Tống Tiềm mặc áo chú rể, đã bái tổ tông và bài vị cha mẹ, quỳ gối trước hương án có chút buồn bã. Cha mẹ vẫn ngóng trông mình thành gia, hôm nay đại hôn, lại chỉ có một mình xử lý, thực sự đơn bạc lạnh lùng. Tống gia nhiều đời đơn truyền (chỉ có một con nối dõi),trong tộc hắn cũng không có bà con thân thích, ngay cả mời người đến tham dự hôn lễ cũng không thể -- huống chi còn mang danh bệnh hủi? Một thân bệnh tật, cũng không biết bao lâu có thể tốt được, còn muốn liên lụy đến thê tử sắp qua cửa cùng mình chịu khổ......
Đang lúc này, Mục Duẫn Hà lại dẫn theo vài người tới, còn có bà mối Trần nổi danh ở thôn bên cạnh, hôn lễ không có bà mối còn ra thể thống gì? Nếu muốn làm, thì cũng phải làm cho trọn vẹn mới tốt.
Lúc mặt trời lên đỉnh, bên ngoài Tống gia vang lên tiếng chiêng trống, đội ngũ đưa dâu đến. Mục Duẫn Hà nói với Tống Tiềm:“Thiên Thành, ra cửa đón dâu đi!”
Tống Tiềm đi đến ngoài cửa, lúc này bà mối Trần mang theo hai người phụ nữ giúp đỡ, đã ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-ngoc-thien-thanh/2764944/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.