Dương Du nghe được sự việc như vậy, thực cảm thấy bất bình thay Tiểu Ngọc. Nhưng nàng nhìn lại, một người bệnh – mặc kệ có phải bệnh hủi hay không, cũng không nên bắt người ta đem con gái tốt gả cho ngươi, suy bụng ta ra bụng người, ai muốn cùng một người bệnh ngủ cùng giường đâu? Cho nên đối với việc Mai gia từ hôn, Dương Du cảm thấy đây là lẽ thường tình, nhưng bọn họ cư nhiên lại muốn ép một tiểu nha đầu gánh trách nhiệm này, hành vi bắt kẻ yếu hi sinh như vậy Dương Du rất khinh thường.
Ai! Nói đi cũng phải nói lại, xem tư tưởng của thời đại này đi? Cái gì đính hôn không thể hủy, một lời hứa đáng ngàn vàn, cái gì nha đầu là phải nghe chủ nhân an bày...... Dương Du là người hiện đại thật không thể tiếp nhận được, giống như ai cũng không sai, lại giống như ai cũng sai, nàng không khỏi nghi ngờ, bản thân có thể sống được ở thời đại này sao?
Tình thế hiện này là, nàng không phải Dương Du, mà là nha hoàn “Tiểu Ngọc”, vài ngày sau sẽ xuất giá -- nàng nên làm thế nào cho phải?
“Hinh Nhi, muội đừng khóc , tỷ bị muội khóc tâm phiền ý loạn.” Dương Du vất vả ngăn Hinh Nhi rơi lệ ngập trời, sao mà dễ khóc như vậy? Nói hai câu khóc ba tiếng, là nàng xuất giá hay mình xuất giá? Như cha mẹ chết, làm quá không hà.
“Tiểu Ngọc tỷ tỷ, vậy bây giờ tỷ phải làm sao bây giờ?” Hinh Nhi nâng lên đôi mắt lưng tròng nhìn nàng.
Làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-ngoc-thien-thanh/2764942/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.