Edit: Pa 
Cuối cùng thì trường học cũng khai giảng, có hơn 20 bạn nhỏ, đứa nhỏ nhất sáu tuổi còn đứa lớn nhất mười lăm tuổi, chen chúc trong căn phòng học chật hẹp. Trẻ con trong thôn chưa biết chữ, không biết đọc sách. Đám nhóc chỉ biết rằng nếu chúng được ngồi ở đây thì không cần ra đồng làm ruộng. Xem các bạn nhỏ cao thấp ngồi trong lớp đang nhìn chằm chằm bảng đen, không hề ồn ào, rất ra dáng học sinh. Thẩm Thanh cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm. 
Học sinh tan học như ong vỡ tổ, cậu lại đau đầu không biết bữa tối ăn gì, trong phòng thậm chí còn không có nổi một cái bếp, chỉ có mỗi cái ấm điện, đến thôn đã được một tháng nhưng hầu như mỗi ngày Thẩm Thanh chỉ có thể lót dạ bằng mấy miếng mì ăn liền Nhìn những hộp mì ăn liền nhiều màu sắc trong thùng mà thấy đau bụng. 
Thở dài một tiếng, Thẩm Thanh cúi xuống bắt lấy một hộp, vừa định xé nắp thì cánh cửa gỗ cọt kẹt hé mở ra một khe nhỏ: 
"Thầy Thẩm ơi!" 
Một cái đầu tròn nho nhỏ nhô ra từ khe cửa, là Điền Mạnh, Thẩm Thanh nhìn danh sách đã biết đứa bé này là em trai của Điền Dã. 
"Mãnh Tử, sao em không về nhà, để quên cái gì ở trường à?" 
"Không ạ, anh trai bảo em mời thầy giáo đến nhà ăn cơm!" 
Cậu nhóc rụt rè cười toe toét kéo tay áo Thẩm Thanh ra ngoài. Vốn dĩ muốn từ chối, nhưng so sánh mấy hộp mì ăn liền sặc sỡ với canh gà thơm phức thì Thẩm Thanh liền yên lặng đi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nam-tran-trui-tren-canh-dong/877003/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.