Edit: Pa
Khi tỉnh lại, Thẩm Thanh thấy mình đã trở về căn phòng trong thôn của cậu, nơi này được cải tạo từ một phòng học trong trường, không có phòng bếp. Muốn đi vệ sinh cũng phải tới toilet chung bằng đất ở trường nhưng Thẩm Thanh vẫn cảm thấy cuộc sống ở đây rất thoải mái.
Cậu co người lại, vô lực trốn trong lớp chăn bông dày, nhớ lại những gì đã xảy ra trên núi mà trong lòng còn sợ hãi một hồi, chưa kịp nghĩ xem làm sao mà về được nhà thì đột nhiên có tiếng gõ cửa. Lúc này sắc trời đã hơi tối, nghĩ vậy nên cậu dứt khoát giả vờ như không nghe thấy, Thẩm Thanh giấu cái đầu nặng trĩu dưới chăn bông.
Không ngờ, người gõ cửa lại rất kiên nhẫn, ván cửa gỗ cũ kỹ bị gõ "cộc, cộc" liên tục. Cuối cùng,Thẩm Thanh cũng đành nhấc đôi chân nặng như chì đi mở cửa. Nhìn qua khe cửa, thấy là bác trưởng thôn chất phác liền mở cửa đón khách, ai ngờ sau lưng thôn trưởng còn một người theo sau. Lại là hàng lông mày rậm với đôi mắt to tròn vừa quen thuộc vừa xa lạ kia, Thẩm Thanh cảm giác đầu mình dường như càng đau hơn.
"Thầy Thẩm, nghe Đại Dã nói thầy bị bệnh, tôi nhờ thầy lang tìm thuốc, thầy uống xem có hiệu quả không."
Thôn trưởng lo lắng nhìn sắc mặt tái nhợt của Thẩm Thanh. Thấy cậu uống thuốc xong, thôn trưởng chuẩn mới rời đi, không quên dặn dò thêm vài câu, còn quay sang chàng trai mày rậm, mắt to căn dặn:
"Đại Dã, cháu ở gần đây, thân thể của thầy Thẩm không khoẻ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nam-tran-trui-tren-canh-dong/877002/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.