"Đều là lỗi của cô Nạp Lan Ninh Lục!"
"Họ chết đều là do cô! Vậy cô cũng đừng mong sống tốt!"
"Nhân danh thần của tộc người cá ta nguyền rủa cô đời đời đều không thể sống quá hai mươi, trước khi chết phải chịu đủ sự giày vò để bù đắp cho tội lỗi cô tạo ra, Nạp Lan Ninh Lục!"
A... Đây là đâu... Âm thanh này thật quen...
Không phải... Đó là... Labrad ư...
"Tiểu thư cô mau vào trong đi, rất nhanh thôi bệnh của cô sẽ khỏi hẳn."
Tôi...
Nạp Lan Dương thấy mình bị đẩy đi... À không, là thân thể của người cậu đang bám vào bị đẩy đi. Nạp Lan Dương nhanh chóng nhận ra tình trạng của mình. Nhưng mặc dù bị lôi kéo thì ánh mắt của người gọi là Nạp Lan Ninh Lục này cũng như của cậu vẫn luôn nhìn về phía Labrad... Không, cậu không chắc đó có phải Labrad không nữa... Bởi vì Labrad cậu biết... Không, cũng có lẽ đây chính là Labrad. Trong lúc đầu óc toàn là hỗn loạn nhanh chóng bị người đưa đi, Nạp Lan Dương đã nghĩ như vậy.
Mà cái người đang ngồi ở kia, vẻ mặt đầy sự mệt mỏi và bệnh hoạn có lẽ là cậu của kiếp trước đi. Người gọi là Nạp Lan Ninh Lực.
Nạp Lan Dương phát hiện mình vậy mà có thể thoát ra khỏi người cô ấy, lơ lửng trên không trung để quan sát. Tuy rằng nhìn cậu không giống cô ấy, thế nhưng trong vô hình trung cậu vẫn cảm thấy đây thật sự là mình. Nếu là cô ấy thì thật sự có thể giải thích được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nam-ngu-tien-sinh-anh-dung-lai-day/2870005/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.