Trải qua cả đêm bận rộn, cuối cùng cũng coi như lúc rạng sáng Tô Vận Hàm trở lại gian phòng tạm thuộc về nàng. Thoát ngoại sam, Tô Vận Hàm xoa đôi mắt sắp không mở lên nổi, buồn ngủ ngồi bên giường. Nàng nới hơi lỏng khoả hung bố quấn ngực, cũng để hô hấp càng thêm thông thuận. Nơi hậu viện truyền đến tiếng gà trống gáy, Tô Vận Hàm than thở "thật muộn", nhấc cẩm bị phủ lên người, không lâu sau chìm vào giấc ngủ.
Trải qua một đêm nghỉ ngơi mặt trời lại mọc lên chiếu rọi cả vùng đất, đại nhai nơi kinh thành truyền tiếng thét to từng đợt từng đợt, có khu thương khách đeo bao phục trên nhai đạo náo nhiệt, cũng có quý phụ nhân ăn mặc hoa lệ mang nha hoàn theo bên người nhìn quanh những mặt hàng không đáng tiền kia trên nhai. Tửu lâu điếm phô cũng đã mở cửa nghênh tiếp cố khách đến, mà vào lúc này, cơ hồ toàn bộ thanh lâu đều an tĩnh trong ngủ say, cả Tuý Hoa lâu cũng không ngoại lệ.
Tô Vận Hàm ngủ rất sâu, cho dù bên ngoài truyền đến tiếng mã hét lớn huyên náo, nàng đều hai tay giao nhau đặt trên cẩm bị, chưa từng bị ngoại giới quấy rầy. Ánh mặt trời xuyên thấu qua khe song hộ lẻn vào gian phòng, một đạo bạch quang lách vào, Tô Vận Hàm trong ngủ mơ tựa hồ ngửi được một hương vị quen thuộc, khoé miệng hơi hơi nhếch lên, ngay cả ngón tay cũng theo nhấc động một cái.
Váy dài đại hồng, buộc tóc ân hồng tuỳ ý thắt ở đuôi tóc, ăn mặc yêu dã như vậy ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-khuynh-thien-ha/1361964/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.