"Xích hồ tiên, đó là chuyện trước khi ngươi phu thăng thành tiên rồi mà. Còn nữa, ta cũng đã giải thích qua với ngươi... Khi đó vì ta mới làm nguyệt lão, mộc bài hồng tuyến trong sân đều cư triền thành một đống, muốn tách chúng ra nguyên vẹn thực rất phiền toái, ta đây mới dùng kéo cắt hết... mà nối loạn lại." Lão giả càng nói càng không có sức (nói nhỏ dần),cúi người liếc trộm sắc mặt Hồ Kiều Kiều, nhỏ giọng nói: "Dù sao nàng cũng đã mất, cho dù ban đầu do ta gắn sai nhân duyên... Ngươi, khi đó ngươi cũng tự nguyện không phải sao?"
"Phải a, dù sao cái xú bà nương kia cũng mất rồi." Lão giả khiến Hồ Kiều Kiều vốn đôi mắt đầy thần thái ảm đạm xuống, ký ức như thuỷ triều dâng lên, dù đã qua mấy ngàn năm, đúng là vẫn còn nhớ tới cái xú bà nương kia, con tuyết lang ngân bạch khuyết một lỗ tai.
Con tuyết lang kia từ lúc mới sinh ra đã chỉ có một tai, da lôngnàng so với bất kỳ ai trong Hồ tộc đều trơn láng bóng bẩy hơn (ý trắng đẹp hơn). Nó bị đám hồ ly Hồ tộc gọi là sửu bát quái (người xấu xí quái dị),mà kẻ mới đầu nói từ này, là nữ nhi của Hồ tộc trưởng lão – Hồ Kiều Kiều. Hồ Kiều Kiều không ưa con tuyết lang kia, từ lúc lần đầu gặp nó liền cực kỳ không ưa. Ỷ nàng là minh châu trên tay Hồ tộc trưởng lão, nàng truyền xưng hô sửu bát quái này đến toàn bộ Hồ tộc. Từ thời khắc đó trở đi, nàng liền kết oán với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-khuynh-thien-ha/1361963/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.