Sau cái tình huống đè qua đè lại kia… cô và anh rơi vào ngượng ngập.Cả sau khi gặp Tokio, cả sau khi anh và cô gặp nhau ở công viên, sắchồng vẫn chưa tan biến tí nào.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, Tokio hắn ta đúng là đồ ngốc, cả bọncố tình đến giải cứu cho hắn ra khỏi tổ chức, vậy mà hắn đáp lại bằngmột nụ cười, còn là nụ cười tươi tắn hạnh phúc. Gì mà… “Thật may là côấy vẫn ổn… ” trầm mặc một lát rồi “Cảm ơn Yuki giúp tôi, không ngờ cô ấy lại quan tâm tôi đến vậy.” Rồi gì mà… “Tôi cũng thật hạnh phúc. Nhưngtôi không thể rời khỏi tổ chức được.” Rồi còn… “Hai người thấy đó, tôiđâu có sao, hai người cứ yên tâm đi. Tôi sẽ tìm gặp Yuki sau, mọi ngườimau về đi.”
Chỉ là trong thoáng chốc, chế độ nghiêm túc của Ajita được kích hoạt, anh tạm thời quên đi chuyện ban nãy, ghé tai nói với Chito:
– Anh không biết luật lệ có thay đổi hay chưa, nhưng vào lúc anh vẫncòn ở đây thì nếu người của tổ chức mà đơn phương rời khỏi G, gia đình của người đó sẽ không yên ổn đâu. Anh ta có lẽ đang sợ điều đó.
– Vậy… tại sao hồi đó anh lại…
– Anh vốn là trẻ mồ côi. – anh gật đầu xem như khẳng định suy nghĩcủa cô rồi quay sang nói với Tokio – Được, tôi sẽ nói lại với Yuki giúpanh, nhớ giữ sức khỏe.
Thật ra thì, lúc đó, hắn ta cũng chẳng có vẻ gì là đã bị hành hạ.Tokio ở trong một căn phòng sang trọng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-devil-dont-go/2845793/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.