– Ơ cô… – tôi tròn mắt nhìn người phụ nữ kia.
Bà ta mặc áo sơ mi trắng bên trong, khoác bên ngoài áo vest đen, mặc váy da cừu, khoác hờ thêm bên ngoài áo da thú, tóc xoăn từng lọn sang trọng. Bà ta cũng nhìn tôi, nhưng trên mặt không có chút cảm xúc nào, chỉ gật nhẹ đầu rồi đi thẳng vào trong.
– Em… quen bà ta à? – Ren ngồi xuống cạnh tôi.
– A… bà ta… – là boss!!!?
– Bà ta làm sao? – Ren chau mày.
– Không… không có gì, mình về đi. – tôi níu vạt áo Ren, bất giác thở dài một hơi.
– Ừ, về thôi. – Ren mỉm cười, chất giọng dịu dàng, đầy vẻ cưng chiều.
Tôi và hắn rời căn nhà, với những suy nghĩ rắc rối trong đầu.
Về tới nhà, tôi đã nằm vật ra giường:
– Bà ta… chính là mẹ của Tokio.
– Mẹ của Tokio, tại sao lại đến nhà anh? – Ren cũng chau mày khó hiểu… thì ra người thông minh phản ứng cũng chẳng khác tôi là bao nhiêu.
– Có thể, chỉ là có thể thôi, người phụ nữ đó chính là boss… là người đứng đầu tổ chức G. – tôi im lặng một lát, rồi nói.
– Tại sao?
– Mẹ kế của anh nói, boss thường đến nhà anh vào thời điểm đó… vậy nên em đã ngồi chờ. – tôi ngồi thẳng người dậy nhìn Ren.
– Mẹ kế? Bà dì đó? – Ren cao giọng hỏi.
– Ừm. – tôi xê dịch trên giường.
– Cái gì vậy? – hàng chân mày của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-devil-dont-go/2845664/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.