– Làm gì vậy?!
Người con trai ấy, lại một lần nữa xuất hiện khi tâm trạng của tôi không được ổn định. Nhưng đây là sân sau trường? Cậu ta tới đâ làm gì?
– Cậu…
– Tôi có thể thấy cậu từ chỗ cất ô. – cậu ta trả lời như thể hiểu được tôi muốn nói gì.
Tôi giật mình liếc về phía đó, không biết sao tôi không muốn Ren thấy mình thê thảm như vậy, may là hắn không còn ở đó nữa.
Tôi thở nhẹ ra, và cậu ta đã thấy điều đó. Anh chàng chộp lấy cổ tay tôi và kéo tôi vào trong, nơi có mái che. Giũ nhẹ ô, cậu ta nhìn sang tôi:
– Có khăn không?
– Không, đi học thì đem khăn làm gì? – tôi trợn mắt, cậu ta có bị gì không mà hỏi câu đấy?
Cậu ta không nói không rằng lại nắm lấy cổ tay kéo tôi đến tủ đựng đồ của mình, lôi từ bên trong ra một cái khăn lông vứt lên đầu tôi, rồi đóng sầm cửa tủ lại…
Cảm thấy mùi hương trên cái khăn rất dịu dàng, có mùi như của hoa hồng. Quan trọng hơn, tôi trơ mắt nhìn cậu ta… đem khăn vào trường á?
– Cậu…
– Còn đứng đó? – cậu ta lạnh nhạt hỏi, cuối cùng thấy tôi vẫn không có phản ứng, đưa ta lên lau tóc cho tôi. Động tác của cậu ta rất dịu dàng, từng chút, từng chút một. Cảm giác chiếc khăn mềm mại chạm vào tóc khiến tôi mê mẩn đứng im cho cậu ta làm.
– Tóc tôi lau sơ rồi, còn người thì cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-devil-dont-go/2845644/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.