Kurai nhìn tôi với ánh mắt kì dị, khuôn mặt anh ta đen sì lại, không khí xung quanh căn phòng đột nhiên chùn xuống.
Tôi rùng mình… thì ra đây là cảm giác khi bị một ai đó chỉa ánh mắt sát thủ tới mình. Kurai đứng lên, chậm rãi tiến về phía tôi.
Ajita và Ren vẫn mặt lạnh như tiền đứng chắn giữa tôi và Kurai.
– Nếu anh dám làm gì bạn tôi, tôi thề sẽ giết chết anh. – Chito thở dài.
Kurai dừng lại, anh ta quay nhìn Chito:
– Anh sẽ không buông tha cho em.
Lời anh ta thì thầm như gió rồi biến mất.
Chito thở dài, tôi đến cạnh nhỏ, nghe tiếng cô nàng lầm bầm:
– Biết vậy ngay từ đầu không cần lén la lén lút vào làm gì, không ngờ anh ta lại dễ đối phó như vậy.
– Mau thu dọn quần áo đi. – tôi mỉm cười.
Chito và tôi tiến hành thu gom… núi quần áo. Chito có ba tủ và một phòng để quần áo… thật đáng sợ… cô nàng còn gom thêm vài kệ sách, và hàng chục chục con gấu bông.
Tôi và Chito mỗi đứa hai vali, Ren và Ajita mỗi người hai vali hai ba lô cái đeo trước bụng cái đeo sau lưng… nhìn tếu kinh khủng. Nhìn họ như những người đi di cư ý.
Bốn đứa tôi vừa đi vừa trò chuyện rôm rả, mà chủ yếu là cả ba người họ ùa vào trêu chọc tôi. Ra đến sân trước, tôi giật mình khi nhìn thấy Kurai đang đứng đó, nắm tay một đứa bé, thấp hơn anh ta một chút, nhưng khuôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-devil-dont-go/2845612/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.