Đường Du: "Đúng vậy."
Vệ Xuyên hít sâu một hơi: "Ta... Chưa từng gặp Tần cô nương, không biết Tần cô nương nói gì về ta?"
"..." Đường Du ngây ngốc, "Cạnh cửa quốc công gia hiển hách, tiểu công gia thế mà chưa từng gặp nàng ấy?"
"Đúng vậy." Vệ Xuyên gật đầu, giải thích, "Mấy năm trước sau khi tổ phụ tổ mẫu ly thế, ta theo phụ mẫu về quê để ta, chỉ mới hồi kinh không lâu. Tần cô nương rốt cuộc nói gì?"
"... Cũng không có gì." Đường Du quẫn bách, may mà hắn phản ứng nhanh, nhớ lại những lời Vệ Xuyên phân phó gã sai vặt, liền nói, "Nàng ấy nói chuyện phiếm với tỳ nữ nhắc tới tiểu công gia sắp đến cửa bái phỏng."
"À. Đúng là ta định tới Tần gia bái phỏng." Nói rồi Vệ Xuyên quan sát Đường Du, thấy hắn ôn tồn lễ độ, chắp tay hỏi, "Đường huynh mới nói mình đọc sách ở Tần phủ, tại hạ muốn mạo muội hỏi trường tư của Tần phủ rốt cuộc thế nào?"
Đáy lòng Đường Du trầm xuống: "Tiểu công gia cũng muốn đến trường tư của Tần phủ?"
"Đúng vậy." Vệ Xuyên gật đầu, "Phụ mẫu vốn định mời tiên sinh cho ta, nghe đại danh của Tần phủ, bọn ta cảm thấy hay là thử một lần. Ta sớm cũng đã nghe nói về trường tư của Tần phủ, lại sợ mình hèn tài học ít, vào trường tư sẽ không theo kịp."
Đường Du trầm ngâm. Hắn cũng mới đến trường tư của Tần phủ hai ngày, không hề thấy có gì "theo không kịp", hoặc có lẽ vì đợi trước hắn đọc quá nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muu-doat-phuong-an/1880107/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.