"Biến đi, cậu tốt nhất đừng nhắc tới người phụ nữ đó với tôi. Tôi chưa bao giờ công nhận Lương Ngữ Yên là vợ mình, chú ý ngôn từ cho đúng."
Giang Thừa Du tức giận ném cho đối phương vừa mới kéo ghế ngồi xuống bên cạnh mình một ánh nhìn sắc lạnh, ghét bỏ nhếch môi. Đặc biệt, vừa mới nhắc tới Lương Ngữ Yên, trong lòng hắn trào lên cái cảm giác ghê tởm, buồn nôn, nhất là nghĩ tới cái cảnh vì Lương Ngữ Yên mà hắn với Liễu Huệ Di phải chia xa nhau, giờ cô ấy chẳng rõ tung tích.
Dứt lời, Giang Thừa Du đưa ly rượu màu đỏ trên tay lên miệng, uống một hơi cạn sạch, đôi lông mày trên khuôn mặt nhíu chặt. Mùi vị cay nồng tỏa ra trong khoang miệng người đàn ông, những đường gân xanh chằng chịt khắp trán và cánh tay, lồng ngực Giang Thừa Du dưới ánh đèn mờ ảo trong quán bar hơi phập phồng lên xuống theo từng hơi thở nặng nề.
Bao nhiêu ngày nay, hắn luôn làm bạn với rượu sau những phút giây căng thẳng giải quyết công việc ở Giang thị.
Tuy nhiên, nguyên nhân chính là bởi Giang Thừa Du nhớ nhung da diết, điên cuồng Liễu Huệ Di từ ngày đối phương rời bỏ hắn mà biến mất, chẳng rõ tung tích.
Cố Tử Triết rót cho bản thân một ly, nhấp nhẹ một ngụm, nửa đùa nửa thật: "Kỳ lạ nhể, cậu rõ ràng đăng ký kết hôn với vị tiểu thư họ Lương ấy rồi cơ mà nhỉ? Nay tự dưng cấm tôi nhắc tới, thế thì ban đầu cậu cưới người ta về làm gì? Tính chôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muu-doat-hon-nhan-hanh-phuc-chang-the-cuong-cau/2945492/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.