"Mẹ, mẹ lại nghe cô ta nói nhăng nói cuội gì nữa vậy? Bao nhiêu công việc đang chất đống con cần xử lý, lấy đâu ra thời gian làm những chuyện nhỏ nhặt phiền phức."
Giang Thừa Du khó chịu ra mặt, trên trán hắn nổi ba vạch đen, tầm mắt vẫn dán chặt vào màn hình máy tính, hờ hững nhả ra mấy chữ. Bàn tay người đàn ông di chuyển liên tục tạo nên những âm thanh lạch cạch trên bàn phím. Nhắc đến cái tên Lương Ngữ Yên, khóe môi hắn bất giác giương cao, lộ ra một vài suy nghĩ khó đoán.
Mẹ Giang Thừa Du, Giang phu nhân chứng kiến cảnh tượng này, bà đưa tay đỡ trán đầy bất lực, tức giận trừng mắt với đứa con trời đánh phía đối diện, hậm hực mắng: "Có việc gì quan trọng hơn vợ mày à? Giang Thừa Du, mày thừa nhận trong thời gian qua bỏ mặc con bé Yên Yên một thân một mình tại nhà? Lương tâm mày ở đâu, công ty thuê nhân viên về làm gì? Trở về thăm vợ mình một chút thì chết hay sao? Mẹ cho mày biết, giao việc xuống cho nhân viên, rồi về dẫn con bé Yên Yên đi du lịch đâu đó ngay và luôn. Làm chồng như mày thì tính xây dựng gia đình kiểu gì." Bà xổ ra một tràng dài, đến mức khi lời vừa dứt cần ngừng vài giây để thở hồng hộc.
Hiện tại bà cực kỳ muốn chạy lên phía trước ký vào đầu Giang Thừa Du vài cái.
Ít nhất thì nó cũng phải để Lương Ngữ Yên vào mắt một chút chứ.
"Mẹ, việc quan trọng, nhất là những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muu-doat-hon-nhan-hanh-phuc-chang-the-cuong-cau/2945490/chuong-10.html