"Thế có vấn đề gì thế ạ?"
Lương Ngữ Yên rón rén mở miệng hỏi, cô thấp thỏm ra mặt, lồng ngực căng cứng liên tục hít vào thở ra. Người con gái chưa bao giờ đoán sai, việc mẹ ruột tìm tới mình nhất định có chuyện yêu cầu cần cô làm, còn bình tĩnh bọn họ hoàn toàn bỏ mặc Lương Ngữ Yên tự sinh tự diệt, đâu thèm để tâm tới, thậm chí chỉ muốn nhanh chóng đẩy cô nàng biến tới nơi nào đó cho khuất mắt.
Ở đầu dây bên kia, Lương phu nhân hừ lạnh một tiếng, gắt gỏng mắng: "Còn việc gì khác liên quan đến hôn nhân giữa mày và Giang Thừa Du à? Lương Ngữ Yên, mày với nó kết hôn cũng được một khoảng thời gian rồi mà đằng ngoại chưa thèm về, hay mày hiện tại gả được vào hào môn rồi nên mặc kệ những người sinh ra mình. Đúng là cái thứ vô ơn, tao chẳng hiểu vì sao lại sinh ra thứ như mày nữa." Bà ta tuôn ra một tràng dài, sa sả sa sả liên tục chả khác gì trực tiếp tát thẳng vào mặt con gái mình.
Dẫu vậy, Lương phu nhân nào để tâm tới Lương Ngữ Yên lúc bấy giờ thế nào, thứ bà ta muốn hướng tới chỉ là mục đích thật sự mà bản thân gọi cho đối phương thôi.
"Mẹ, con không có, mẹ đừng hiểu lầm." Lương Ngữ Yên bị mắng hai mắt liền đỏ ửng, cô lắp ba lắp bắp run rẩy rặn ra từng chữ: "Là do Giang Thừa Du bận rộn quá, anh ấy liên tục ở công ty nên cũng khó trở về. Với cả mọi người cũng đâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muu-doat-hon-nhan-hanh-phuc-chang-the-cuong-cau/2945474/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.