Edit: Hyukie Lee
Bóng đêm thâu tóm bầu trời, vì tinh tú ảm đạm giao nhau với ánh trăng trên đỉnh thành phố, những câu lạc bộ cao cấp không bao giờ thiếu tuấn nam mỹ nữ tầm hoan mua vui, thoang thoảng mùi thơm mê người và bọt champagne lượn lờ.
Uống rượu như nước lã, vụn vặt vài sòng bạc, gian phòng lớn nhất tốn mấy vạn một đêm, vị ngọt của ma túy như ẩn như hiện, mấy người trẻ tuổi ngả trái ngả phải lôi kéo Sở Trì Dự.
“Sở thiếu… Hức… Đừng đi mà, trong, trong nhà khó lắm mới cho đi, nếu đến, thì… Chơi một chút đi…”
Người kia vừa nói đã có người khác đáp lời, cũng là dáng vẻ của đám công tử bột tuấn lãng: “À, mấy năm không gặp, tiểu tử mi coi bọn này như người xa lạ rồi à? Nào có đạo lý trời chưa sáng đã trở về.”
Tuy đã uống rất nhiều rượu nhưng con ngươi của Sở Trì Dự vẫn như cũ phẳng lặng như mặt nước, đồng tử hắn rất hiếm thấy, là màu đen cực nhỏ của người châu Á, thoạt nhìn đa tình lại vô tình.
Cô gái tiếp rượu tủm tỉm cản lại vị khách này, động tác mềm nhẹ, lớn mật lại không bỉ ổi. Một số người ở đây ít hay nhiều đều biết thân phận đáng sợ của người này, còn quan trọng hơn đám thái tử bên trong, Trịnh Thiếu Chu đang lăn lộn với mỹ nhân dưới thân ló đầu ra, khó khăn chen miệng: “Đồ ngu! Xem xem một đám chó ngựa chúng mày, trong lòng Sở thiếu đã có người, mẹ nó hắn nào dám ở một đêm không về với lũ chó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-van-sung-ai/198237/quyen-1-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.