Edit: Hyukie Lee
Thời hạn ba ngày của săn chiến đã qua hơn một nửa, hai tên tội phạm ở cùng y hầu như không đi săn, từ khi cướp được mã số từ tay đám người lần trước, nam nhân tóc bạch kim càng ngày càng lười nhác, nếu không phải bị người tấn công, hắn rất ít khi biểu hiện ra một mặt có tính công kích, nhưng dù vậy, hắn vẫn khiến người cảm thấy bất an, tràn ngập nguy hiểm.
“Triệu Triệu.” Đã hai ngày hai đêm trôi qua, mây hồng lơ lửng trên bầu trời tĩnh mịch, Triêu Đăng nhìn thanh niên xử lý thỏ rừng cách đó không xa, hỏi ra vấn đề đã gây rối mình lâu nay: “Tại sao cậu ta gọi anh là đại ca?”
“Cậu cũng có thể gọi.”
“…”
“Thói quen thôi, trước khi bỏ tù chúng tôi có quen nhau.”
“Tại sao hai anh…?” Triêu Đăng dừng lại câu hỏi, cười cười bổ sung: “Em có chút hiếu kì, không muốn nói thì đừng nói.”
Nằm ngoài tầm dự liệu, trái lại tội phạm mã số một triệu còn ném ngược vấn đề lại cho Triêu Đăng: “Cậu thấy sao?”
Triêu Đăng suy tư hồi lâu, lắc lắc đầu: “Em không biết.”
“Người trong tháp đều muốn bò lên tầng cao để hưởng thụ vật chất tốt hơn, tháp tồn tại là vì sàng lọc ra nhân loại mạnh mẽ, vì vậy người máy không phản đối nhân loại giết người, ngược lại, chúng nó còn cổ vũ chúng ta tàn sát lẫn nhau.” Nam nhân thành thạo châm thuốc, vì có gió đêm, hắn hút một chút thì dùng ngón tay kẹp thuốc đóng bật lửa lại, ngọn lửa cam đỏ ánh lên khuôn mặt anh tuấn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-van-sung-ai/1342707/quyen-5-chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.