Khi cô hỏi vì sao thì chị họ cô kể anh ta chỉ nói ở trong nước động vật bị ngược đãi rất nhiều. Mây nghe xong, cảm thấy anh ta quả thật là một chính nhân quân tử. Bác sĩ là phải như thế, lấy lương y như từ mẫu làm đầu. Thế nên cô kiên quyết bắt chị họ sắp xếp gặp mặt.
"Nhưng nghe nói tính tình anh ta không tốt lắm."
"Mặc kệ, em không cần biết, chị mau giúp em đi." – Cô trả lời. Cô cũng đã dự liệu trước với loại hàng cao cấp như anh ta chắc sẽ chẳng để mắt đến một cô gái như cô, nhưng nếu như anh ta yêu động vật, không biết chừng họ lại có điểm chung. Cho dù nếu không thể thúc đẩy tiến triển quan hệ tình cảm thì cô cũng muốn làm bạn với một người như anh. Cho dù không làm bạn được thì cũng xem như có quen biết, mà đã biết rồi thì cô có chuyện cần nhờ cũng dễ qua cửa hơn.
Không ngờ, gặp mặt rồi cô mới hiểu vì sao tiền đồ sán lạn như thế 29 tuổi rồi anh ta vẫn ế chỏng gọng. Còn hỏi tại sao hả? Rõ ràng gắn mác ngoài đại đại cực phẩm, bên trong của anh ta là đại đại phế phẩm.
Tính tình kiểu như anh, cô chính là ghét cay đắng.
Mây vừa cật lực chà xà bông lên tay vừa thở dài nhìn vào gương – "Mèo em, chị xin lỗi, chị đã phụ em rồi."
Khi trở ra cô vẫn chưng một bộ mặt tươi cười vui vẻ. Cô quyết định ăn sơ sơ rồi về, đánh nhanh thắng nhanh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-trung-nghin-dam/3033247/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.