Quang Viễn cười thầm trong lòng, anh nhìn cô gái đang cảnh giác trước mắt, leo lên giường. Quang Viễn vờ như say, tiến lại phía Nguyệt Thiền một cách loạng choạng, anh sáp lại gần cô.
Đàn áp Nguyệt Thiền, đôi mắt lim dim nhìn Nguyệt Thiền. Cô nắm chặt nệm giường, đối mặt với ánh mắt cháy bỏng đang nhìn mình chằm chằm, liền cảm thấy tim đập thình thịch.
Quang Viễn đột ngột ôm chặt lấy eo Nguyệt Thiền, khẽ nói:
“Nguyệt Thiền, em nghĩ xem ai là người sẽ làm ướt nệm?”
Nguyệt Thiền không ngốc, cô hiểu rõ ý Quang Viễn là gì, rồi buông lời cảnh cáo:
“Này, anh đừng động vào tôi.”
Nguyệt Thiền muốn chạy, muốn trốn, không muốn làm với anh. Cô càng muốn xa, Quang Viễn lại càng tiến gần, đến lúc chẳng còn chỗ mà lùi, Nguyệt Thiền mới nhìn anh.
Quang Viễn nắm lấy cổ tay cô, thực sự rất chặt, cũng rất đau. Nguyệt Thiền cảm thấy thực sự quen thuộc, cái nắm tay của anh cũng đủ làm cổ tay trắng nõn của cô xuất hiện vết bầm tím. Quang Viễn dựa vào sức của mình, cũng không lo tới việc bị vợ yêu đá xuống giường.
Mi mắt khẽ run, trong mắt Nguyệt Thiền như có sương mỏng đọng lại, anh nhìn thì vừa thương, vừa xót. Liền không muốn làm bậy nữa, không may vợ yêu lại ghét chồng mình thêm thì khổ thân Quang Viễn, anh bỏ cô ra, cởi bỏ chiếc áo của mình.
Tiện tay ném xuống giường, thân thể Mạc Quang Viễn rất đẹp, cơ trên rắn chắc không đô, bắp thịt nổi lên rõ ràng. Nguyệt Thiền không thể làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-thoat-khoi-anh/3550605/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.