Mạc Quang Viễn nhíu mày, hơi ghé đầu về phía Nguyệt Thiền, nhắc lại lời vừa nãy:
"Vui không?"
Cô tròn mắt, không hiểu người này nói vậy là có ý gì.
"Vui cái gì cơ?"
Anh khẽ nói:
"Nói chuyện với người đàn ông khác, có vui không?" D
Nguyệt Thiền hướng mắt về phía anh, nheo mắt, cô cũng khe khẽ nói thành lời:
"Ghen à?"
Quang Viễn không phủ nhận, anh thành thật trả lời:
"Ừ, ghen lắm."
Nguyệt Thiền đổi lại sắc mặt như thường ngày, cô hỏi:
"Tại sao lại ghen, chúng ta có là gì của nhau à?"
Câu này như khẳng định cho việc hai người chẳng là cái gì của nhau, phủ nhận việc Mạc Quang Viễn yêu Nguyệt Thiền.
Anh chỉ dịu giọng, ân cần tiếp lời:
"Là vợ chồng hợp pháp trên giấy tờ và anh yêu em, vậy đã đủ tư cách để ghen rồi chứ." D
Cô lắc đầu:
"Chỉ vậy là thì vẫn chưa đủ."
Quang Viễn bị Nguyệt Thiền làm cho rối bời, anh nói:
"Thế em nghĩ như thế nào thì mới đủ?"
Cô tránh mắt Quang Viễn, thực ra Nguyệt Thiền không nghĩ anh ta sẽ diễn tới mức này. Trong suy nghĩ cô lúc này, vẫn luôn khẳng định từng hành động thân mật của Quang Viễn dành cho mình đều là giả tạo, trăng dưới nước. Những việc này, khó mà có thể đặt lòng tin.
"Việc đó thì tôi không biết, anh cũng phải tự biết đi chứ."
Nguyệt Thiền muốn rời đi, liền bị anh nắm chặt lấy cổ tay.
"Định đi đâu."
Cô vùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-thoat-khoi-anh/3550596/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.