Cố Kiến Thâm hoàn toàn đuổi không kịp mạch não của Thẩm Thanh Huyền, suy nghĩ kĩ càng mới đột nhiên thông suốt mọi thứ!
Không phải không thể ở bên nhau, mà là nhất định phải ở bên nhau!
Thẩm Thanh Huyền cần phải hiểu Tâm Vực, Cố Kiến Thâm phải hiểu Thiên Đạo, như vậy mới có thể bước lên thang trời.
Nhiệm vụ thứ ba mươi này, họ cần thiết phải thực hiện.
Vì sao phải tuyên bố với toàn thiên hạ rằng họ đang ở bên nhau?
Vì tin này đủ để rung chuyển Tinh Hải Vọng Tẫn của Thiên Đạo và Tâm Vực trăm triệu năm qua — không phải là Tinh Hải Vọng Tẫn thật sự, mà là “Tinh Hải” trong lòng tu sĩ Thiên Đạo, “Vọng Tẫn” trong lòng tu sĩ Tâm Vực.
Cố Kiến Thâm hoàn toàn bình tĩnh không nổi, suy nghĩ của hắn cứ hỗn loạn không thôi, vui mừng không biết diễn tả ra sao.
Thẩm Thanh Huyền nói với hắn: “Không được đẩy ta ra nữa đó.” Nói xong thì dựa vào hắn …
Không đợi Thẩm Thanh Huyền hôn lên môi mình, Cố Kiến Thâm đã siết chặt vòng eo y, dùng sức hôn y.
Trên ngọn núi màu lửa, hai người ôm nhau, trở thành một màn kinh điển không thể phai nhòa suốt mấy vạn năm sau của giới tu chân.
Đương nhiên hậu thế ra sao chúng ta không nhắc đến, trước tiên cứ phỏng vấn đương sự lúc này cái đã …
Quần chúng Thiên Đạo: “!!!”
Quần chúng Tâm Vực: “!!!”
Hai phe nhìn nhau, đều thấy một câu từ đôi mắt nhau: Đã xác nhận thị lực, mặt ai cũng khờ đi trông thấy.
Sau đó … tập thể bùng nổ!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-phi-thang-thi-yeu-di/1342617/chuong-214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.