Thẩm Thanh Huyền vòng tay qua cổ hắn, trả lại một nụ hôn nóng bỏng.
Ban đầu tất nhiên mặc kệ người ngoài nghĩ gì, y chỉ muốn trút hết mọi cảm xúc, cũng chỉ muốn ôm Cố Kiến Thâm thật chặt, cảm nhận sự tồn tại của hắn. Qua một lúc, Tôn chủ đại nhân miễn cưỡng khôi phục một phần lý trí mới nhận ra có gì đó khác thường.
Hai người họ hôn nhau như thế, có phải các đồ tôn bình tĩnh quá rồi không?
Chẳng phải họ nên cầm hung khí, đuổi giết Cố Kiến Thâm (Thẩm Thanh Huyền) sao?
Hay là bị dọa ngất hết rồi nên không kịp phản ứng?
Thẩm Thanh Huyền thấy hơi lo ngại, y sợ Diệp Trạm lẩn quẩn chui vào trong tuyết làm quả cầu tuyết.
Có điều Thẩm Thanh Huyền rất nhanh đã biết xảy ra chuyện gì …
Là huyễn thuật! Cố Kiến Thâm tạo huyễn thuật cho tất cả mọi người, cho nên người ngoài nhìn vào không biết chuyện đứng đắn gì đang diễn ra!
Cố Kiến Thâm khốn nạn!
Thẩm Thanh Huyền tức giận đẩy hắn ra, không cần truyền âm, trực tiếp hung dữ với hắn: “Ta làm ngươi xấu mặt thế hả!”
Y tưởng có thể thuận lợi “công khai”, kết quả tên khốn này vẫn muốn che giấu!
Cố Kiến Thâm kéo người vào trong ngực, khẽ nói: “Đừng giận.”
Thẩm Thanh Huyền tặng hắn hai chữ: Ha ha.
Cố Kiến Thâm dùng sức ôm y, thở dài: “Em là tín ngưỡng của họ, nếu họ thấy em và ta ở bên nhau, sẽ dao động căn cơ.”
Câu nói ấy làm Thẩm Thanh Huyền ngẩn người, cũng khiến y hết giận.
Thẩm Thanh Huyền hiểu ý Cố Kiến Thâm, đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-phi-thang-thi-yeu-di/1342616/chuong-213.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.