Thẩm Thanh Huyền giật mình, Cố Kiến Thâm vội ôm lấy y: “Không có gì.”
Dĩ nhiên là không có gì, thần thức hai người họ vừa tản ra ngoài, tình huống ngoài kia ra sao họ đều rõ vô cùng.
Tuy nhiên, Thẩm Thanh Huyền vẫn đứng dậy: “Ta đi xem.”
Cố Kiến Thâm cũng đi theo y.
Cảnh tượng bên ngoài có thể nói là khá “mê người”!
Đệ nhất tiên sơn của Thiên Đạo được dát một lớp vàng rực, hệt như thái dương nơi chân trời rơi xuống, trở thành một quả cầu lửa lớn ôm lấy Vạn Tú sơn.
Thẩm Thanh Huyền vừa ra ngoài liền nghe thấy giọng Mộc Huân: “Được rồi được rồi, mau thu lại, coi chừng bị người ta thấy!”
Thẩm Thanh Huyền bèn nhìn y: “Làm cái gì vậy?”
Mộc Huân sợ hết hồn: “Sư phụ!”
Thẩm Thanh Huyền cũng rất ngạc nhiên, tiểu đồ đệ này của y trước đây gây chuyện không ít, mỗi lần bị y bắt gặp đều bày ra dáng vẻ giật mình này.
Có điều từ lúc Kình Thiên Lục Thành xảy ra chuyện, Mộc Huân hệt như thay đổi thành một người khác, không còn phá phách nữa, nên Thẩm Thanh Huyền không còn cơ hội bắt thóp, thật lâu không thấy điệu bộ này của y.
Mộc Huân hành lễ với Cố Kiến Thâm, có tí lúng túng mà nói (dù gì cũng được bó tuổi rồi): “Tiểu Kim, không thu về dược.”
Đúng vậy, chính là Tiểu Kim khiến cho Vạn Tú sơn biến thành mặt trời lớn.
Bululu màu vàng trở nên siêu siêu siêu lớn, hơn nữa màu còn sáng, có thể ôm lấy cả Vạn Tú sơn.
Thẩm Thanh Huyền đứng nhìn từ xa, lập tức bắt gặp đôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-phi-thang-thi-yeu-di/1342598/chuong-195.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.