Đầu tiên do Tạ Hồng Nghĩa quá già, thứ hai là bị thương nặng, cho nên chỉ cần cắn lưỡi cũng đủ làm lão đau chết.
Nhưng nếu Thẩm Thanh Huyền muốn cứu thì vẫn có thể khiến cho lão sống lại, chẳng qua do y lười cứu mà thôi.
Đến chết Tạ Hồng Nghĩa còn muốn khiến y buồn nôn, cứu rồi cũng chẳng có gì để nói với nhau.
Huống chi Thẩm Thanh Huyền không tin lão, có lẽ thân thế Cố Kiến Thâm có nội tình thật, nhưng lão già này không có khả năng nói thật, lỡ đâu cứu rồi lão lợi dụng điểm này uy hiếp y, ăn vạ thêm vài trận nữa thì biết làm sao.
Thẩm Thanh Huyền tò mò thật đó, nhưng y chỉ muốn biết chân tướng, chứ không muốn bị úp úp mở mở ảnh hưởng sự phán đoán của mình.
Muốn chết thì cứ chết đi.
Thẩm Thanh Huyền đẩy cửa đi ra, nói với người trông coi bên ngoài: “Dọn dẹp trong phòng hết đi.”
Thuộc hạ đồng loạt đáp: “Vâng.”
Thẩm Thanh Huyền quay về Hạ Hưng, bắt đầu bận bịu suốt một ngày một đêm.
Chủ yếu là thanh lọc nội bộ, tìm ra nội quỷ nhằm răn đe.
Thêm một chuyện nữa là y phải điều tra xuất thân cơ thể này của Cố Kiến Thâm, bí mật động trời mà Tạ gia che giấu rốt cục là gì.
Vì đây là những việc không thể trì hoãn, cho nên chuyện nghỉ phép đành phải gác lại.
Mỗi ngày Chu Trì đều tới Hạ Hưng ăn chực nằm chờ, thấy Thẩm Thanh Huyền bận như thế bèn nói: “Vất vả lắm Tiểu Thâm mới thi đại học xong, cậu làm cha mà cũng không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-phi-thang-thi-yeu-di/1342542/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.