Thẩm Thanh Huyền âm thầm đắc ý, nhưng vẫn biết chừng mực, không dám trêu hắn quá mức.
Tạm thời có thể giải thích đây là hành vi thân mật giữa người thân, nhưng nếu vượt rào thì không hay cho lắm.
Mặc dù hiện giờ Cố Kiến Thâm đã choáng váng tới nỗi chẳng nhận ra được gì, nhưng Thẩm Thanh Huyền không tiện giả vờ sợ hãi hoài, tốt xấu gì cũng là cha đỡ đầu hắc bang một cõi, xem phim ma bị dọa thành thế này … ầy, cũng chỉ lừa được Cố Kiến Thâm mụ mị vì tình mà thôi.
Sau nửa đêm, Thẩm Thanh Huyền lăn về bên kia, ngủ vô cùng đàng hoàng.
Cố Kiến Thâm muốn chạy, rồi lại sợ y tỉnh dậy không thấy hắn lại phải hoảng sợ, mà tiếp tục ở lại thì chẳng thể nào chợp mắt.
Hắn cứ nằm đó không dám nhúc nhích, ngủ một giấc còn mệt hơn cả không ngủ.
Trời vừa sáng, Cố Kiến Thâm liền rời giường.
Thẩm Thanh Huyền thức dậy, không thấy ai trong phòng cũng chẳng ngạc nhiên, y vọt ra khỏi phòng, phát hiện trong di động có một tin nhắn chưa đọc.
Cố Kiến Thâm: “Con có hẹn với bạn đi chơi bóng, trưa sẽ không về.”
Lại chạy?
Thẩm Thanh Huyền lắc đầu cười nhẹ, trả lời: “Tối thì sao?”
Cố Kiến Thâm nhìn tin nhắn, bình tĩnh trả lời: “Để coi sao.”
Hắn còn chưa bấm gửi, Thẩm Thanh Huyền lại nhắn thêm một tin: “Còn muốn ăn đồ con làm.”
Cố Kiến Thâm nhìn đăm đăm câu ấy, trái tim nóng hầm hập, khóe miệng không kìm được cong lên, vốn dĩ hắn không muốn về, hiện giờ lại hận không thể về thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-phi-thang-thi-yeu-di/1342541/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.