Thành phố phồn hoa đô hội này, một thành phố mà đâu đâu cũngphảng phất mùi của nước sông Hoàng Phố và bầu không khí bị thực dânthống trị thời những năm 30 này thực sự có sức cuốn hút, cám dỗ conngười đến lạ thường. Tôi nói với Bắc, không hiểu sao em cứ thấy cảm giác rằng thành phố này thế nào ấy.Tôi luôn nghĩ rằng, đã tốt nghiệp đại học tức là tôi và Bắc đều đã là người lớn, hơn nữa chúng tôi đã đến được Thượng Hải, mùa thu, mùa gặthái của tình yêu cũng chuẩn bị đến.
Có lẽ suy nghĩ đó thật sự quá ngây thơ, không phải mùa thu chuẩn bịđến với tình yêu của chúng tôi mà là mùa đông giá rét ập đến quá sớm.
Cứ tưởng rằng tình yêu của chúng tôi đã đủ độ chín muồi, có khóc lóc, có cãi cọ, có giằng co, có giận dỗi, thậm chí giọt máu trinh nguyên của đêm tân hôn cũng đã không còn. Cứ tưởng rằng, không có gì có thể ngăncách hai chúng tôi, kể cả đó là một nàng tiên giáng trần hay một chàngtrai khôi ngô tuấn tú, dịu dàng như Phan An. Tóm lại, chúng tôi sẽ làmột đôi tình nhân đẹp đôi nhất thiên hạ, đã từng cùng nhau trải qua cơnhoạn nạn và suýt thì bị tống vào tù. Tôi nói với Bắc rằng, còn ai có thể chia rẽ được đôi ta!
Nhưng Bắc bảo, thành phố Thượng Hải nhiều cám dỗ quá!
Đúng vậy, Thượng Hải vốn đầy sự cám dỗ! Ngày ngày, tôi như con thoilang thang khắp mọi ngõ ngách, xó xỉnh của Thượng Hải. Thượng Hải, thành phố đầy sự cám dỗ này hiện giờ đang đem lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-neo-duong-yeu/50642/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.