Đôi mắt ánh lên hơi nước, Nhậm Ngữ chớp chớp mắt sau đó gật gật đầu: "Cảm ơn anh" Thanh âm có chút khàn khàn.
"Không có việc gì, em nhớ ngủ sớm, Ngữ Ngữ ngủ ngon." Bùi Húc an ủi, cúi người xoa xoa đầu cậu, ân cần nói.
Nói xong liền rời khỏi.
Anh cảm nhận được tay áo bị kéo lấy, có chút bất ngờ anh quay đầu nhìn lại.
Gương mặt Nhậm Ngữ có chút ửng hồng, ngượng ngùng, thanh âm rất nhỏ nói: "Anh ngủ ngon, anh...... Có thể ôm em được không, chỉ một cái ôm... một cái, liền tốt...... Nếu anh không muốn liền ——"
Lời còn chưa dứt, Nhậm Ngữ đã được một vòng tay ấm áp ôm lấy, gương mặt cậu chôn sâu vào lòng anh, Bùi Húc ôn nhu mỉm cười, vỗ vỗ đỉnh đầu cậu: "Có thể, hôm nay Ngữ Ngữ nhớ đi ngủ sớm nhé."
Vòng tay ôm lấy cậu vừa buông, anh đưa tay nhéo nhéo gương mặt cậu, sau liền trở về phòng.
Nhậm Ngữ thoáng bất động tầm mười giây, sau đó hốc mắt cậu hàm chứa một vòng hơi nước đảo quanh, có lẽ bởi vì kích động mà hiện lên hơi nước, cậu vạch chăn nằm lên chiếc giường ấm áp.
Tâm tình thật lâu không thể bình tĩnh lại.
Cậu nhớ đến,
Vòng ôm của Bùi Húc, ấm áp vô cùng.
Trời tờ mờ sáng, bây giờ đã là tháng 9, thời tiết đã bắt đầu chuyển lạnh.
Thành thị này sớm đã nhập thu.
Nhậm Ngữ đã sớm theo đồng hồ sinh học của mình mà tỉnh giấc, cậu ngơ ngác ngồi ở trên giường, trong nhất thời cả người có chút mơ màng.
Đập vào mắt cậu chính là một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-mot-cai-om/1102735/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.