- Này, anh làm sao vậy?
- Bị thương một chút, không sao đâu.
- Tôi đưa anh đến bệnh viện.
- Em định để Miu ở nhà một mình sao?
Yên Chi ngây ngốc một giây, chợt nhớ ra Miu mà anh nói chính là bé Vị Thanh.
- Anh không sao thật mà. Em giúp anh xử lý một chút là được.
Yên Chi không biết sao mình lại ngoan ngoãn nghe theo. Lấy bông băng và thuốc giúp anh xử lý qua vết thương.
Trong phòng khách, ánh sáng vừa đủ chiếu xuống hai bóng người.
Niệm Kha không rời ánh mắt khỏi gương mặt đang tập trung của Yên Chi. Bàn tay nhỏ rất cẩn thận giúp anh quấn băng. Cô rất gầy, xương quai xanh lộ ra rõ ràng. Bất giác trong lòng anh cảm nhận được đau xót. So với vết thương trên tay còn đau hơn rất nhiều.
Hôm sau, Niệm Kha đến bệnh viện kiểm tra vết thương. Kết quả phải khâu tám mũi. Một đường dài nằm trên lòng bàn tay, làm cử động có hơi bất tiện. Nhưng vì cô, bị thế này cũng đáng.
Yên Chi hỏi anh ruốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. Anh nói mình vô tình đi ngang thấy có trộm lẻn vào nhà, nên đã xông vào bắt hắn, lúc xô xát đã bị hắn dùng dao làm bị thương.
Anh đương nhiên sẽ không nói sự thật cho cô, rằng anh ở nhà xem camera, phát hiện trong nhà cô có trộm, mới tức tốc lái xe đến.
Những ngày sau, Niệm Kha đều mượn lý do tay bị thương đến làm phiền Yên Chi. Phiền cô làm cơm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-mang-noi-tieng-yeu-em/2458712/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.