“Ngôn, anh đi cùng em được không” Giật nhẹ ống tay áo Nghiêm Ngôn.
“Em tựu trường muốn anh tới làm gì?”
“Không phải còn làm thủ tục rời trường sao, anh là niên trưởng, tiền bối, hẳn biết phải làm thế nào, giúp em một chút đi, anh cũng biết đầu óc em rồi đấy, không có anh sợ rằng loạn cả lên”
Nửa học kỳ sau Tô Tiểu Mễ sẽ rời trường ra ngoài thực tập, chỉ cần nghĩ đến có thể tiếp cận Nghiêm Ngôn hơn một chúr, Tô Tiểu Mễ không nhịn được cảm thấy hưng phấn, đem đầu nhét vào hỏm cổ Nghiêm Ngôn.
“Tại sao em ngày càng thích huênh hoang”
“Còn không phải bởi vì anh rất rất yêu em sao”
“Đừng nói, anh sắp phun”
Nghe vậy Tô Tiểu Mễ vờ giận siết chặc bụng không chút sẹo lồi của Nghiêm Ngôn, Nghiêm Ngôn đem Tô Tiểu Mễ giống như khỉ trèo trên người mình giật xuống: “Nhanh tay lên, không chút nữa đến ghi danh muộn mất”
Khóe miệng Tô Tiểu Mễ cong lên nụ cười đắc chí gian kế đã thành công. Ở chung đã lâu cậu đương nhiên sớm tìm được nhược điểm Nghiêm Ngôn, đó là chịu không được nhõng nhẽo dai dẳng của mình.Mà nhược điểm này chỉ có công dụng khi cậu thể hiện, Tô Tiểu Mễ nghĩ đi nghĩ lại nhịn không được bậc cười kha khả, bị Nghiêm Ngôn vỗ một cái vào ót: “Lại đang phát bệnh hả, nhanh lên”
“Dạ, vâng ạ” Không biết Tiểu Mễ đắc ý cái gì, tuy cậu nắm giữ một nhược điểm Nghiêm Ngôn nhưng Nghiêm Ngôn lại nắm giữ tất cả nhược điểm của cậu, ưu điểm thì cậu chả có bao nhiêu.
Bất quá khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-lam-ong-xa-cua-em/1331004/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.