Hồi tưởng 
Hàn Y Trân một mình bay đến Tiên giới, lần theo mùi hương mà lần trước vô tình ngửi thấy. Cô đến địa phận cảnh mộng vườn tiên của Bách Hoa 
Vẫn như lần trước, thân thể người phàm của cô đặt chân lên đất ở đây không bị rơi xuống, linh lực ở mọi nơi tụ lại lót dưới mỗi bước đi của cô 
Y Trân lướt mắt qua một lượt khu vườn, trăm hoa đua nở thi nhau khoe sắc, hương thơm ngút trời 
Bỗng trước mặt cô Bách Hoa tiên tử nhảy ra, ả xuất hiện có vô vàn cánh hoa vây quanh, nhẹ nhàng tha thướt 
" Lại là cô? " - Bách Hoa cất giọng, không còn ngang tàng hống hách như lần đầu gặp mặt Y Trân 
Hàn Y Trân lấy làm lạ, cũng chẳng giữ thái độ thất lễ như trước 
" Tiểu nữ bái kiến Bách Hoa tiên tử " 
Hàn Y Trân đưa tay hành lễ, đầu gối hạ xuống 
Bách Hoa nhìn cô nhóc từ trên xuống dưới, cảm thán nữ nhi này rất có khí chất 
" Hừm, đứng dậy đi 
Cô một mình đến đây tìm ta, không sợ ta rạch tay cô như lần trước à " 
Y Trân đứng dậy, nhìn Bách Hoa coi bộ dạng khiêu khích 
" Chẳng phải vết thương đó cũng lành ngay tức khắc sao? Bách Hoa cô muốn rạch bao nhiêu cũng được 
Ta đến đây vẫn một lòng muốn xin Bách Hoa tiên tử có thể rộng lòng tặng lại can khương ngàn năm " 
Tiên tử mỉm cười, nữ nhi này vậy mà vì một củ gừng của ả mà có 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-kiep-tuong-phung/3620775/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.