*Dã nam: ý chỉ tên đàn ông thô thiển/ tên đàn ông quê mùa, mọi rợ, không biết từ đâu ra=))))
*
Cách một hành lang, Lương Mộc Thu đã tắm rửa xong nhưng nằm trên giường nửa tiếng vẫn chưa ngủ được.
Vừa nãy cậu rời khỏi nhà Sầm Nam nhanh như chớp với lý do là về ngủ, nhưng bây giờ nằm trên giường nhắm mắt dưỡng thần, trong đầu cứ hiện lên khuôn mặt phóng đại của Sầm Nam, đôi môi nhàn nhạt, sống mũi cao thẳng, lông mi khẽ chớp như muốn phất qua mặt cậu.
Cậu cũng không biết vì sao mà mặt mình cứ đỏ tưng bừng.
Lại nhớ dáng vẻ Sầm Nam lúc cúi đầu của Sầm Nam mấy ngày trước, ngón tay cậu bấu chặt lấy tấm nệm dưới thân, vừa hoảng hốt lại không tự chủ được mà đắm chìm trong niềm vui.
Lương Mộc Thu rụt vào chăn nghĩ thầm, ăn chay nhiều năm quá cũng không ổn mà.
Thật ra cậu không được coi là người quá ham muốn chuyện tình dục.
Hai năm mới chia tay Sầm Nam cậu hoàn toàn không có tâm trạng muốn tìm đối tượng, đừng nói đến chuyện yêu đương, chỉ nhìn thấy người ta có ý đưa đẩy với mình là cậu đã thấy phiền rồi.
Hai năm sau đó cậu cũng đã ổn lại, cũng nghĩ hay là bắt đầu lại từ đầu, thiên hạ rộng lớn như vậy, anh đẹp trai cũng nhiều như vậy, làm gì có chuyện không tìm được người nào đẹp hơn Sầm Nam, thích hợp với cậu hơn Sầm Nam chứ.
... Kết quả cậu đúng là không tìm được thật.
Vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-hon/2513715/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.