Tiễn Lưu Tiểu Ngọc, Minh Cẩm vội vàng đi vào phòng trong, lôi ngọc bội ra xem xét.
Dưới ánh mặt trời, Minh Cẩm kiểm tra kỹ lưỡng một lần nữa miếng ngọc cổ quái này, màu sắc trong suốt, chất ngọc mịn màng, sờ không lạnh tay, mặt trên khắc hoa sen, chạm trổ tinh xảo sinh động như thật.
Nhìn hồi lâu cũng không phát hiện ra điều gì, Minh Cẩm ngẫm nghĩ rồi bỏ nó vào hà bao, không dám giữ trong người mà cất vào bọc hành lý.
Cho dù nàng là người theo thuyết vô thần, nhưng sau khi trải nghiệm loại sự tình khó có thể tin như xuyên qua, nàng không khỏi cẩn thận thêm vài phần.
"Tỷ," Minh Lan đứng ở cửa nhìn Minh Cẩm, thấp giọng báo, "Cha kêu tỷ đến thư phòng, có chuyện muốn nói."
Mấy ngày nay Triệu gia luôn tới chơi, Minh Cẩm chuẩn bị xuất giá nên không đi thư phòng luyện chữ, lúc này nghe báo cha Phó kêu nàng cảm thấy có chút kỳ quái, "Hôm nay Triệu gia không tới?"
"Không có." Minh Lan lắc đầu, thòng thêm một câu, "Minh Thụy và Giang đại ca cũng ở đó."
Minh Cẩm gật đầu, dẫn theo Minh Lan cùng đi thư phòng.
Giang Du ngồi ở cửa, đang nói chuyện với Minh Thụy. Vẻ mặt Minh Thụy uể oải, thấy Minh Cẩm thì vui vẻ hơn một chút, nhào tới, "Tỷ đến rồi."
Minh Cẩm xoa đầu em, "Nói chuyện gì mà mặt ủ mày ê thế?"
"Đệ đang hỏi Giang đại ca có biện pháp gì để tỷ tỷ không cần phải đi." Minh Thụy tức khắc rũ vai, "Nhưng Giang đại ca
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-hoa-tren-gam/2527122/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.