Biệt viện Giang gia rất lớn, Minh Cẩm đi theo Lục Trạm vào trong cả một đoạn đường thật dài, rốt cuộc mới thấy Giang Du chờ ở cửa.
Lúc này Giang Du trông khác với khi trước, quả nhiên người ỷ vào trang phục, hắn vốn "phấn điêu ngọc trác", mặc vào quần áo lụa là càng hiện ra phong độ công tử thế gia.
Giang Du thấy dáng vẻ phong trần mệt mỏi của Minh Cẩm, biết có vấn đề phát sinh nhưng chỉ bảo hai người họ: “Trước tiên không vội nói chuyện, nghỉ ngơi khỏe khoắn rồi nói không muộn, hãy an tâm ở lại nơi này.”
Minh Cẩm ngẫm nghĩ cũng đúng, quay đầu đưa mắt cho Lục Trạm.
Lục Trạm gật đầu với nàng, lưu loát xoay người rời đi.
Minh Cẩm quay đầu lại, phát hiện chính mình bị các nha hoàn bà tử vây quanh, một đường dìu đỡ vào sương phòng giống như nàng không thể đi được, làm nàng không quen chút nào.
Nước ấm không chỉ tẩy sạch bụi đường, còn khiến một Minh Cẩm ủ rũ, mái tóc rối tung ướt dầm dề, dựa vào thành giường mơ màng sắp ngủ, tuy nhiên lòng bàn chân lại ẩn ẩn đau khiến nàng không thể ngủ được. Các nha hoàn bà tử đều bị nàng đuổi đi, tuy được mọi người bu lại hầu hạ trông rất uy phong, nhưng mỗi người một câu có thể làm màng tai nổ tung. Minh Cẩm kiến thức được sự lợi hại này, bỗng cảm thấy may mắn mình không sinh ra trong gia đình giàu có, nhiều người hầu hạ trông giữ trói buộc, sao có thể sống thoải mái?!
“Cô nương muốn nghỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-hoa-tren-gam/2527110/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.