Minh Cẩm không ngờ mình lại kết hôn một lần nữa nhanh như vậy. 
Lục Trạm không hài lòng sửa lại, nói là nàng chỉ kết hôn đúng một lần này. Minh Cẩm cười gật đầu, quay mặt đi nước mắt muốn trào ra. 
Nàng vẫn cảm thấy lần đầu tiên ông trời đối xử với nàng không tệ. 
Cho dù bị lưu lạc đến mức này, ít nhất nàng vẫn còn một gia đình yêu thương nhau, cho dù chuyện kết hôn gặp trắc trở, ít nhất nàng vẫn có một người nguyện ý cùng nắm tay nàng chung sống, được vậy còn không tính là may mắn, nàng muốn đòi hỏi cái gì? 
Khi Giang Du tiến vào, Minh Cẩm đang kiểm tra lần cuối cùng mọi thứ chuẩn bị cho hôn lễ. Lúc này không có Tề thị giúp đỡ thu xếp nhưng có nha hoàn bà tử có thể sai sử, các chuyện vụn vặt không cần nàng làm, chỉ cần đưa ý kiến mà thôi, hết thảy đều thuận lợi cứ như nằm mơ. 
“Chuẩn bị tốt rồi sao?” Giang Du nhẹ giọng hỏi. 
Từ lần trước tan rã không vui, Giang Du không lại đây nữa, trong lòng Minh Cẩm cũng hơi ngượng ngùng. Rốt cuộc người ta đưa tay hỗ trợ lúc nàng gặp khó khăn nhất, lại tận hết sức giúp nàng chuẩn bị hôn sự, không hề giữ khoảng cách, đối với hôn lễ càng không chút cẩu thả hay qua loa, nếu Minh Cẩm muốn lấy oán trả ơn thì không khỏi quá mức vô tình vô lý. 
“Chuẩn bị không thiếu thứ gì.” Minh Cẩm nhẹ giọng nói, “Đa tạ.” 
“Không cần khách sáo.” Giang Du lắc đầu, “Tôi cũng làm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-hoa-tren-gam/2527100/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.