Trước khi Hạng Chấn xuất phát, Phục Hoa sắp cho anh hai bộ quần áo để tắm rửa, dặn anh nhất định phải thay, chờ đến khi về nhà thì đưa cho cô giặt, phải ăn mặc gọng gàng sạch sẽ trước mặt lãnh đạo, đừng để bị mất mặt.
Hạng Chấn cười nói được.
Phục Hoa lại nói dự báo thời tiết báo bên đó khả năng sẽ mưa, dặn dò Hạng Chấn mang theo ô. Hạng Chấn nói mình lái xe nên không cần, nhưng Phục Hoa cho rằng sẽ có lúc anh cần dùng tới.
Rõ ràng Hạng Chấn định đi tay không, đến khi ra khỏi cửa lại vác hết túi lớn túi nhỏ, bên trong ngoại trừ quần áo để tắm rửa còn có ô che mưa cùng khăn lông, dép lê, chén trà.
Phục Hoa tiễn anh xuống dưới lầu, lần nữa nhắc nhở anh: "Chú ý an toàn, lái xe chậm chút."
"Anh biết rồi mà." Lòng Hạng Chấn ấm đến rối tinh rối mù, anh đem người kéo vào ngực ôm hôn, "Đột nhiên không muốn đi nữa rồi." Phục Hoa cười khẽ, đẩy anh một cái.
Hai người họ không nói chuyện Hạng Chấn tới Bắc Kinh cho Hạng Huân. Trùng hợp sao vừa ăn xong cơm chiều thì cha mẹ anh gọi điện tới hỏi thăm tình hình gần đây. Biết anh đang đi Bắc Kinh công tác liền dặn dò vài câu. Sau đó nhớ tới đứa con trai khác của mình, hai người họ lập tức gọi hỏi tình tình trên trường của cậu một chút, muốn biết cậu đã có kế hoạch gì cho kì nghỉ hè hay chưa.
Lúc Hạng Huân nhận được điện thoại, cậu mới từ trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-giong/3459900/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.