Bó hoa hồng đỏ được đặt trên bàn ăn, trong phòng bếp là đoá hoa màu trắng.
Hạng Chấn đứng bên cạnh giúp Phục Hoa rửa rau bóc tỏi. Thi thoảng nhìn về đoá hoa trắng, rồi lại quay đầu nhìn hoa hồng đỏ.
"Hoa hồng đẹp thật đấy." Hạng Chấn vừa nói vừa rửa tay, đem đoá hoa mình mua đặt trên bàn cơm, còn hoa hồng được anh đặt trên bàn bếp.
Phục Hoa chỉ cần nhấc mắt là có thể hoa hồng đỏ rực đang nở rộ. Cô biết Hạng Huân cố ý, càng hiểu ẩn ý đằng sau việc tặng hoa, nhưng cô không thể đem chân tướng nói cho Hạng Chấn.
Thậm chí cô không dám nói cho anh, Hạng Huân đã làm mọi thứ với mình.
Dù sao cũng là cô kéo Hạng Huân vào chuyện này.
Bên tai Phục Hoa vẫn quanh quẩn tiếng thiếu niên trào phúng hỏi: "Chị dâu, chị xem em là cái gì?"
Ngay từ lúc bắt đầu, họ đã sai rồi.
Trong lòng Phục Hoa rối tinh rối mù, cá kho cũng bị cô làm cháy đen. May mà Hạng Chấn không ngại, còn nói cá phải cháy một chút mới ngon.
"Công ty mới mua xe mới, muốn anh đến Bắc Kinh lấy về." Cơm nước xong, Hạng Chấn giúp Phục Hoa rửa chén, "Khả năng anh phải ở lại Bắc Kinh hai ngày, còn bồi lãnh đạo bên kia ăn một bữa cơm."
Phục Hoa gật đầu: "Em chuẩn bị quần áo cho anh."
"Không cần đâu, anh chỉ đi có hai ngày thôi." Hạng Chấn lau khô tay, ôm cô từ phía sau, "Ông xã phải ở bên ngoài hai ngày đấy, buổi tối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-giong/3459899/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.