Nghĩ tới mẹ của Đường Tiên, lý trí của tôi đang bị áp chế bởi sắc đẹp của Đường Tiên cuối cùng cũng quay trở lại.
Cho dù như anh ấy nói, anh ấy thích tôi, tôi cũng không muốn bị mẹ của anh ấy sỉ nhục thêm lần nữa.
Tôi lau khoé mắt, nói: "Tôi không muốn quay lại với anh, tin nhắn vừa rồi gửi cho anh là do tôi chơi đại mạo hiểm bị thua cuộc nên phải nhận hình phạt."
"Đã đoán được là em đang chơi trò gì đó."
"Thật sự không còn thích anh nữa sao?"
Tôi trái lương tâm gật đầu, "Ừm."
Ngón tay anh ấy nhẹ nhàng gõ vào trán tôi, "Nói dối, nếu như em không thích anh thì vừa nãy khi hôn nhau, em đã đẩy anh ra rồi."
Đúng thật là như vậy.
Anh ấy cúi mắt, ''Hạ Tiểu Quất, anh sẽ cố gắng học cách trở thành một...người bạn trai tốt.''
Giọng nói anh ấy có chút căng thẳng, tôi rất muốn đồng ý ngay lập tức, nhưng lại không dám. "Đường Tiên, hay là thôi đi."
Tôi không dám nhìn vào ánh mắt thất vọng của anh ấy, quay người chạy đi.
Vài ngày sau đó, tôi đều buồn bã không vui.
Mãi đến ngày thứ 5, bạn thân hẹn tôi đi đánh bóng bàn, tinh thần của tôi cuối cùng mới hăng hái lên được một chút.
Nhưng tôi thế nào cũng không ngờ được, Hà Trục sẽ bán đứng tôi.
Tôi véo nhẹ cô ấy một cái, "Sao cậu không nói với tớ Đường Tiên cũng ở đây?!"
Hà Trục lập tức ăn miếng trả miếng, "Cậu cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-giong-sinh-con/2965148/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.