Tôi đã bỏ chạy.
Tôi hoang mang đẩy Đường Tiên ra, đầu không ngoảnh lại bỏ chạy.
Hiển nhiên, Đường Tiên đây là đi bài tình cảm không được thì bắt đầu sử dụng mỹ nhân kế.
Anh ấy quá hiểu điểm yếu của tôi, trắng trợn dùng nhan sắc mê hoặc tôi!
Cứ tiếp tục như thế, chút lý trí còn sót lại của tôi cũng sẽ bị anh ấy tiêu diệt.
Nhưng tôi càng không muốn gặp anh ấy, anh ấy lại càng xuất hiện trước mặt tôi soát cảm giác tồn tại.
Tôi thật sự không còn cách nào khác bèn lén lút chạy lên núi trốn, lần này tôi không nói cho Hà Trục biết, thế nhưng cũng bị Đường Tiên bắt được.
Tôi câm nín, "Anh lắp rada trên người tôi đúng không?''
Anh ấy cười nói: "Anh theo dõi acc phụ Weibo của em.''
....
Cho nên làm sao anh ấy lại biết được acc phụ của tôi?
Tôi sắp phát điên rồi!
"Anh có thể cách xa tôi ra một chút được không?''
"Được chứ.'' Anh ấy lùi về sau vài bước đến lúc đứng cách tôi 2m rồi nhìn tôi cười.
Đây chính là đánh một quyền vào bông.
Thái độ của anh ấy tốt đến mức không hợp lý, trái lại có vẻ tôi cay nghiệt.
Tôi mím môi không nói gì.
Ngày hôm sau, tôi dậy thật sớm để đi dạo trên núi.
Đột nhiên lúc này trời chợt đổ mưa, thoạt đầu chỉ là một cơn mưa phùn, tôi cũng không để trong lòng, rốt cuộc mưa càng ngày càng lớn.
Tôi lấy hai tay che đỉnh đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-giong-sinh-con/2965144/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.