Thẩm Ý về đến nhà, mợ cô – Vương Lệ Quân đã làm một bàn đồ ăn đầy ắp, người một nhà đang chờ cô về ăn. Bà ngoại đón Thẩm Ý ngồi bên cạnh mình, kéo tay cô ngó trái ngó phải, như sợ cô rớt mất một miếng thịt.
Thẩm Ý dở khóc dở cười.
Triệu Tử Ngôn về sau cô một chút, bị mợ Vương Lệ Quân răn dạy: “Hơn 6 giờ mới về. Có phải lại đi chơi game không?”
Triệu Tử Ngôn liên tục kêu oan: “Hôm nay con trực nhật! Không phải chị cũng vừa về à? Sao mọi người không mắng chị ấy?”
Triệu Đông Hoa lấy tờ báo gõ xuống đầu cậu: “Chị mày bận học. Nếu mày thi đậu trường trung học số 1, tiền tiêu vặt mỗi tháng ba cho mày thêm 200 tệ”
Triệu Tử Ngôn nghe vậy ánh mắt bừng sáng lên: “Nói không thể rút lời. Chị, chị làm chứng cho em nhé!”
Nhưng Thẩm Ý không nghe thấy bọn họ nói cái gì, một đôi mắt mê man mở to nhìn cậu.
Triệu Đông Hoa xoa đầu cô, gõ chữ nói: “Hôm nay mẹ con gọi điện đến, hỏi con ở trường như nào? Nếu không thích ứng được thì sang Mỹ với bà ấy để học đi.”
Thẩm Ý không hề nghĩ ngợi lập tức lắc đầu: “Con muốn ở đây.”
“Được. Lát nữa cậu nói chuyện với mẹ con, chúng ta ăn cơm trước.” Triệu Đông Hoa tôn trọng ý kiến của cháu gái, nhìn cô thở dài, chị của ông và anh rể đã ly hôn vào sáu, bảy năm trước, Thẩm Ý được giao cho ba. Bây giờ hai người đều đã có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-giau-anh-trang-di/2433363/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.