Nữ sinh mở to đôi mắt hạnh ngập nước, đơn thuần vô tội, ngẩng đầu nghiêm túc nhìn anh.
Tuy rằng giọng cô không có chút trách cứ nào, nhưng huyệt thái dương của Kỳ Yến vẫn không nhịn được mà hung hăng giật mấy cái.
Ma xui quỷ khiến, anh cướp lấy tờ giấy trắng, hung hăng gạch mấy chữ viết sai, điền chính xác vào chỗ trống.
Thẩm Ý nghiêng đầu nhìn anh viết, đôi mắt hạnh cong lên, vui vẻ nói: “Cái này đúng rồi.”
Một bên, Cố Ức cố gắng nhịn cười: “Anh Yến, bé điếc ngồi cùng bàn với anh rất thú vị!”
Kỳ Yến cắn răng: “Câm miệng cho tao.”
Anh ném bút và ngồi xuống, tầm mắt nhìn hộp thuốc mỡ tiêu kháng viêm và Urgo vài giây, ngón tay gõ gõ mặt bàn Thẩm Ý, ra hiệu cô đưa điện thoại đây. Thẩm Ý không rõ lý do nhưng vẫn ngoan ngoãn đưa cho anh.
Kỳ Yến mở mã QR bên chim cánh cụt* ra, add cô.
*App QQ.
Thẩm Ý nhận lại điện thoại, vài giây sau thì nhận được bao lì xì của Kỳ Yến, cô click mở, “Tinh” một tiếng, nhận được 100 tệ.
Kỳ Yến buông điện thoại xuống, đang muốn ngủ, ai ngờ Thẩm Ý lại gửi một bao lì xì cho anh.
Kỳ Yến nhíu mày, gõ chữ: “Tiền thuốc. Tôi chưa bao giờ nợ người khác.”
Thẩm Ý nói: “Nhưng mình chỉ tốn 49.9 tệ, cậu trả quá nhiều.”
Kỳ Yến nhướng mày, ấn vào bao lì xì, 50 tệ 1 hào.
Cmn.
Cố Ức nhìn lén bên cạnh không nhịn được cười lên tiếng: “Anh Yến, bạn cùng bàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-giau-anh-trang-di/2433361/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.